Có trái tim vốn dĩ rất buồn
Đã bước qua bao nhiêu tủi hờn
Một ngày tình van lơn
Cùng ngày tình chia ly
Đọng lại buồn trên mi
Có trái tim vốn dĩ rất sầu
Đã rạn vỡ vì ôm bao vết thương sâu
Mà ngày tình buông câu
Cùng ngày tình phai phôi
Đọng lại buồn trên môi...
Ta đã vô vọng trước bao niềm đau dĩ vãng?
Ta sẽ xa lạ nếu như ngày mai quên lãng?
Giờ ta đã chấp nhận sẽ thua cuộc trước dòng thời gian
Hay vẫn yêu, cho dẫu thiên đường có muộn màng?
Ngày nào đó trong tiềm thức vẫn tin còn gọi nhau mãi
Dù ta biết chưa kịp nói với nhau từng lời êm ái
Một ngày nào đó trên trần thế dẫu không còn ai tựa vào ai
Có trái tim vẫn muốn vỗ về trái tim