Sè sè nấm đất ứ bên đường
Rầu rầu ngọn cỏ ư nửa vàng nửa xanh
Sè sè nấm đất bên đường
Rầu rầu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh
Ồ sao trong tiết thanh minh
Mà đây hương khói vắng tanh thế mà
Vương Quan xin dẫn gần xa
Đạm Tiên nàng ấy xưa là ca nhi
Nổi danh tài sắc một thì
Xôn xao ngoài ngõ thiếu gì yến oanh
Kiếp hồng nhan có mong manh
Nửa chừng xuân thoắt gẫy cành thiên hương
Rồi một ngày có người khách ở viễn phương
Xa nghe cũng nức tiếng nàng về chơi
Thuyền tình vừa ghé tới nơi
Thì đà trâm gẫy bình rơi từ bao giờ
Buồng không lạnh ngắt như tờ
Dấu xe ngựa đã rêu lờ mờ xanh
Khóc than rồi lễ tang
Bụi hồng một nấm mồ
Này này là nấm mồ
Này này là nấm mồ
Trải bao thỏ lặn ác tà
Ấy mồ vô chủ ai mà viếng thăm