"Ngủ chưa em dù xa cách
Mà anh vẫn luôn như hôm nào
Muốn hỏi thăm muốn ủi an
Từ lâu đã trở nên thói quen.
Nhìn ly nước nhìn chiếc gối
Từ lâu đã vắng đi một người
Chiếc áo len chưa kịp trao
Ở nơi xa giờ em lạnh không.
Rồi ngày nào đó
Sẽ có ai đó hơn anh nhiều
Rồi ngày nào đó
Sẽ có ai hiểu em nhiều.
Sẽ luôn cho em niềm vui
Sẽ luôn cho em hạnh phúc
Để giờ em chẳng còn đơn côi
Rồi ngày nào đó.
Anh thấy em đi trên đường
Rồi ngày nào đó anh thấy
Em vui bên người
Với môi xinh luôn cười tươi.
Với môi xinh luôn rạng rỡ
Đời em sẽ đẹp hơn giấc mơ
Xin hãy quên anh đi."