Tôi ví môi em như một vầng dương le lói chân trời
Tôi ví vai em như một mùa xuân hoa trái yêu đời
Tôi ví áo em là sương vời vợi trong gió giận hờn
Tôi ví dáng em là tranh liễu rủ bên hồ trăng soi
Tôi ví da em trắng như ngọc lan trân gởi trên ngàn
Tôi ví tay em như tay nàng tiên đôi tám ngoan hiền
Tôi ví tóc em là mây thần thoại rơi xuống cuộc đời
Tôi ví mắt em là ngôi sao sáng trên trời hiếm hoi
Phải chăng môi thắm là riêng mùa hạ (huh)
Từng thiêu tôi cháy như tro tàn tạ (huh)
Tôi gọi em là vạt nắng kiêu sa
Phải chăng đôi mắt là khung cửa sổ
Để tôi trong gió trái tim nồng nàn
Tôi gọi em là một trái tim ngoan
Tôi ví da em trắng như ngọc lan trân gởi trên ngàn
Tôi ví tay em như tay nàng tiên đôi tám ngoan hiền
Tôi ví tóc em là mây thần thoại rơi xuống cuộc đời
Tôi ví mắt em là ngôi sao sáng trên trời hiếm hoi
Phải chăng môi thắm là riêng mùa hạ (huh)
Từng thiêu tôi cháy như tro tàn tạ (huh)
Tôi gọi em là vạt nắng kiêu sa
Phải chăng đôi mắt là khung cửa sổ (huh)
Để tôi trong gió trái tim nồng nàn (huh)
Tôi gọi em là một trái tim ngoan
Phải chăng đôi mắt là khung cửa sổ (huh)
Để tôi trong gió trái tim nồng nàn (huh)
Tôi gọi em là một trái tim ngoan